Trên đỉnh tịch lặng

Rắn trườn lên đồi tây

Rung hết cả rừng cây

Gió về bên đồi đông

Tịch liêu. Chiều. Ráng hồng.

Lang thang ngày mây trắng

Rộn ràng như trẻ thơ

Đêm về trên ngõ vắng

Một mình. Im. Như tờ.

Một đêm đã qua chưa

Hoang vu đất lạnh tăm.

Trên đỉnh tịch lặng ấy

Lật nhẹ bảy mươi năm.

Một đêm đã qua rồi

Anh về, lời buông hết.

Đồi cao. Ngồi. Lặng im.

Hoa trắng rợp phương trời.

(Kính tiễn Thầy Phạm Công Thiện)

Học trò nhỏ của Thầy,

Vĩnh Hảo

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận