ĐÀ LẠT TÔI (Thơ Trần Thoại Nguyên)

ĐÀ LẠT TÔI

Tặng PHẠM CÔNG THIỆN ngày xưa

và ĐỖ TƯ NGHĨA bây giờ.

Trời có mùa thu bay bay mây trắng
Tôi có mùa thu tóc trắng bay bay.
Cây lá xanh ơi! Tôi về buổi chiều nay
Đôi mắt còn nguyên màu thơ dại!
Đà Lạt tôi ơi một đời mê mải
Những con dốc trữ tình khuya bóng trăng in
Ngàn thông xanh xưa dang cánh tay hiền
Tôi một mình cứ ngu ngơ như kẻ lạ!
Bờ lá cỏ gót chân Em hồng sáng quá!
Sương long lanh cười tựa mắt ai vui.
Thưở yêu Em lòng trong trắng nắng mai tươi
Tiếng chim hót trên cành hoa anh đào bung cánh.
Bầy chim én lượn bay rợp trời xuân hạnh
Thông xanh reo theo bước nhỏ Em về
Giữa điện thờ đôi mắt sáng tựa sao khuê
Khắp không gian ngân vang lời yêu mến!
Đà Lạt tôi ơi! Trời mù sương quyến luyến
Trời ảo hoa lồng hồng má môi tiên
Tôi yêu Em lãng đãng một hồn điên
Tôi yêu Em sống mộng mơ quên ngày tháng!

Trần Thoại Nguyên

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận