Tựa đề do BBT phatviet.info mượn một câu nói trong ngữ cảnh khác của tác giả,
tạm dùng làm tựa cho bài viết ngắn này.
Tình cờ nhìn cảnh cũ của chị Hường chụp lại, chạnh lòng tê tái, nền đất đầy cỏ dại, thấy được “trăng khuya bến vắng”, tín hiệu không có ngày trùng phùng. Một thời, “am Thị ngạn” nơi Dambri – Bảo Lộc, kiến thiết từ năm 2012 cho thầy Tuệ Sỹ dừng chân ẩn dật; nơi đây, thầy trò thường về đàm đạo, luận bàn đông tây kim cổ và giáo nghĩa Như Lai. Năm 2021 là năm cuối cùng thầy trò gặp nhau. Giờ “tường cũ rêu xanh sương phai từ độ, tháng ngày theo lá đổ lòng khe”:
“Đã mất hết những tháng ngày xưa cũ,
Quên đường về chim vỗ cánh lang thang.
Cây lá khóc giữa rừng xưa cánh rũ,
Người ra đi để sương khói bẽ bàng.
Cát bụi nào quyện chân từ phố thị?
Bước rộn ràng có thay đổi hồn xưa,
Xin mãi mãi ngát hương thời nguyên thỉ,
Một màu trăng dù trời lộng bốn mùa.”
TN