Mẹ dạy con ngồi như núi

Nguyên Giác

1

mưa bụi lướt về trong mơ

ướt sũng một thời trí nhớ

thì thầm cổ tích như thơ

bay vào trong con giấc ngủ

mẹ ru con lời dịu dàng

nguyện cho mưa về tốt lúa

nguyện cho khắp cõi bình an

nguyện người người xa nhà lửa

2

mưa xa bay khắp bạt ngàn

nhớ thương về theo muôn lối

mẹ tập cho con đánh vần

dạy con thành sông, thành núi

mẹ nói con phải thương người

ba cõi kiếp xa vô lượng

đếm sao kể hết ơn đời

sống từng khoảnh khắc trân trọng

3

mưa đêm chở ngát rừng hương

về ôm từ bi phố nhỏ

nghe mẹ dạy con yêu thương

sợi nắng, cái bông, ngọn cỏ

mẹ dạy tỉnh thức dịu dàng

thương cả gà con, gà mẹ

coi chừng giẫm kiến bên đàng

con nhớ bước đi rất nhẹ

4

mưa khuya chở lạnh vào đêm

nghe mẹ đọc con trang sách

chen tiếng mưa sa bên thềm

ngủ ngoan giữa lời tí tách

mẹ hát ca dao ạ ơi

nguyện con vuông tròn học chữ

nguyện con thiện pháp không rời

nguyện con lời lời pháp ngữ

5

mưa đêm tiền kiếp chưa qua

mẹ dạy con ngồi như núi

nghe thở hơi gần, hơi xa

nghe vắng muôn sông nghìn suối

mẹ dạy không ta, không người

bước đi giữa rừng công đức

mắt từ nhìn khắp nơi nơi

rỗng lặng đêm ngày tỉnh thức

6

mưa đêm buồn khắp Sài Gòn

ướt sũng một thời mới lớn

mẹ hát rằng có là không

khổ đế mười phương đau đớn

rằng con là biển, là rừng

rằng con là mây, là nắng

rằng thân chảy xiết không ngừng

rằng tâm ba thời vắng lặng

7

Sông Hằng tiền kiếp mưa đêm

dịu dàng lưu chảy trong con

sáng trưa chiều tối hiện tiền

bờ này, bờ kia cạn dòng

lời mẹ con ghi vào thơ

chữ bay lưng trời cánh nhạn

cõi này con sống như mơ

đi đứng nằm ngồi rỗng lặng.

         —– Tết Nguyên Đán Quý Mão 2023.
Nguyên Giác Phan Tấn Hải.

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận